Winter

Bài 1 TUYẾT Của Klaas Klaasen, Không gì làm cảm giác của bạn nhẹ hơn Như là tuyết Từ bầu trời rơi xuống Mê hoặc lòng người Không có gì bạn cảm thấy nặng hơn Như vô thanh Từ chiếc hôn mùa xuân TUYẾT SCHNEE © Klaas Klaasen nichts fiel dir leichter als schnee zu sein vom himmel zu fallen und zu verzaubern nichts fiel dir schwerer als lautlos vom frühling geküsst zu gehen Bài 2 Nghĩa trang vào mùa đông Của Karl Gerok, Mộ nối mộ băng giá, Nghĩa trang tuyết ngập sâu . Thánh giá và bia đá Tuyết che kín một mầu . Cây vân sam trụi lá Uốn oằn dưới tuyết sâu . Tuyết như khăn trắng xóa. Mây trĩu nặng trên đầu Cảm giác buồn lội bộ Tuyết ngập chìm hết mộ. Cả thế giới u minh, Tôi lạc cõi tâm linh. Áo ảnh tia sáng vàng Từ phía tây hắt sang Một dải màu xanh lơ Nhợt nhạt qua mây mờ, Linh thiêng thấy tổ tiên Tâm trí tôi ưu phiền "Xuân xanh trên băng giá , Trần gian sau tai họa " Friedhof im Winter Von Karl Gerok, Grab an Grab liegt weißbedeckt, Schuhtief unterm Schnee versteckt. Jedes Kreuz und jeden Stein Hüllt ein weißer Teppich ein. Selbst der Fichte dunkler Ast Beugt sich unter Schnees Last. Und ein Himmel, grau und schwer, Hängt sein Bahrtuch drüber her. Durch den Schnee mit trübem Sinn Wandl ich zwischen Gräbern hin. Und die ganze weite Welt, Scheint mir nun ein Totenfeld. Doch ein falber Strahl von Licht Westwärts durchs Gewölke bricht, Und ein Streifchen Himmelblau Dämmert blass durchs Wolkengrau, Und ein selig Ahnen zieht Leise durch mein schwer Gemüt: „Frühlingsgrün auf Eis und Schnee, Himmelstrost nach Erdenweh!“ Bài 3 Mồ chôn Của Franz Binhack Ngoài nhà hoang dã tuyết rơi Giật mình đông đến bầu trời cô liêu ? Má hồng búi tóc nâu yêu Nắng xuân chấp chới ít nhiều vấn vương ! Bàng bạc ánh sáng như gương Mùa đông lạnh lẽo gió sương quanh nhà Giấc mơ yên tĩnh thiết tha Mái ấm tuyết phủ như là mồ chôn Im Winter Franz Binhack Draußen wirbeln wilde Flocken, Doch wie sollt' es Winter sein? Rosenwangen, braune Locken, Welch‘ ein Frühlingssonnenschein! Erst des Hauptes Silberschimmer Bringen wird die kalte Zeit, Wo wir ruh‘n und träumen nimmer In den Gräbern tief verschneit. Bài 4 Đêm đông Joseph von Eichendorff (1788-1857) Đêm đông tuyết đã phủ đầy Hoang lạnh trơ trọi một cây giữa đồng Lá rơi theo một cơn giông Ngọn cây mơ mộng chất chồng tuyết rơi Mong chờ xuân vẫn xa vời Tiếng suối róc rách lá rơi rơi nhiều Như tranh rực rỡ mỹ miều Đêm đông ca ngợi tình yêu ông trời ! Winternacht Joseph von Eichendorff (1788-1857) Verschneit liegt rings die ganze Welt, ich hab' nichts, was mich freuet, verlassen steht der Baum im Feld, hat längst sein Laub verstreuet. Der Wind nur geht bei stiller Nacht und rüttelt an dem Baume, da rührt er seinen Wipfel sacht und redet wie im Traume. Er träumt von künft'ger Frühlingszeit, Von Grün und Quellenrauschen, Wo er im neuen Blüten-Kleid Zu Gottes Lob wird rauschen. Bài 5 Ngôi làng trong tuyết Klaus Groth (1819-1899) Tuyết phủ trắng làng Mái nhà ấm áp Suối chảy dưới tuyết Liễu trắng băng đóng Tuyết phủ lạnh lẽo Như trong cõi chết Từ nhà nhả khói Khói bay ấm nồng Trời xanh xanh thẳm Tôi muốn được ngủ Như cây băng phủ Khói bay lên trời Ngôi làng êm ả Tim người mộng mơ Das Dorf im Schnee Klaus Groth (1819-1899) Das Dorf im Schnee Still, wie unterm warmen Dach, Liegt das Dorf im weißen Schnee; In den Erlen schläft der Bach, Unterm Eis der blanke Schnee. Weiden steh'n im weißen Haar, Spiegeln sich in starrer Flut; Alles ruhig, kalt und klar Wie der Tod der ewig ruht. Weit, so weit das Auge sieht, keinen Ton vernimmt das Ohr, Blau zum blauen Himmel zieht Sacht der Rauch vom Schnee empor. Möchte schlafen wie der Baum, Ohne Lust und ohne Schmerz; Doch der Rauch zieht wie im Traum Still nach Haus mein Herz. 6 Gửi cây mùa đông Của Johann Gottfried von Herder(1744-1803 Gửi cây mùa đông Những cây xanh tốt Cành đã rụng lá Cứng ngắc lạnh lẽo Vươn lên trời cao Van xin mùa xuân Ôi, vẫn phải đợi, Hỡi những cây xanh Tội nghiệp mùa đông Vài đêm giông bão, Vài ngày băng giá! Nhưng rồi nắng xuân Chỉ có mùa xuân Mặt trời trở lại Tim hãy kiên nhẫn Sẽ mang nhựa sống Đến tận rễ cây! Nhưng thật không ngờ, Có lẽ số phận Cây lại xanh tươi. An die Bäume im Winter Johann Gottfried von Herder(1744-1803) An die Bäume im Winter Gute Bäume, die ihr die starr entblätterten Arme Reckt zum Himmel und fleht wieder den Frühling herab! Ach, ihr müsst noch harren, ihr armen Söhne der Erde, Manche stürmische Nacht, manchen erstarrenden Tag! Aber dann kommt wieder die Sonne mit dem grünenden Frühling Euch; nur kehret auch mir Frühling und Sonne zurück? Harr geduldig, Herz, und bringt in die Wurzel den Saft dir! Unvermutet vielleicht treibt ihn das Schicksal empor. ***Dịch chùm thơ tiếng Đức này , trong những ngày đầu đông 2021 vô cùng đau xót tưởng nhớ hơn 2 vạn đồng bào ta mất vì dịch covid,

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hồi ký Thơ phổ nhạc

Mình thăm Hollywood u s a -1 6 2021