Hồi ký say rươu
Hồi ký say rượu
Tuyết rơi mùa đông, từ ký túc xá đến trường , mình thấy cảnh có người nằm trên tuyết , mọi người lạnh lùng đi qua , Họ xì xầm đó là người say rượu,
Mình mang chuyện này hỏi giáo sư của mình, ông giải thích
việc cứu người say rượu là của công an
nhiệm vụ của tôi là đi học
nếu tôi dính dáng đến cứu người say rượu thì sẽ là nhân chứng , do vậy công an sẽ triệu tập , mất nhiều thời gian , ai đi học thay tôi,
do vậy thẩy cảnh ấy hãy tránh cho xa ,
lí lẽ của giáo sư chỉ đạo tôi suốt quá trình du học.
Như vậy người say rượu phải tự chịu hậu quả xẩy ra ,
https://clbvanchuong.com/tai-sao-got-co-von-tu-khong-lo-bid3645.html
Trả lờiXóaAn Luna
Trả lờiXóaSchwester von dem ersten Licht,
Bild der Zärtlichkeit und Trauer!
Nebel schwimmt mit Silberschauer
Um dein reizendes Gesicht;
Deines leisen Fußes Lauf
Weckt aus tagverschloßnen Höhlen
Traurig abgeschiedne Seelen,
Mich und nächtge Vögel auf.
Forschend übersieht dein Blick
Eine großgemeßne Weite.
Hebe mich an deine Seite!
Gib der Schwärmerei dies Glück,
Und in wollustvoller Ruh
Säh der weitverschlagne Ritter
Durch das gläserne Gegitter
Seines Mädchens Nächten zu.
Des Beschauens holdes Glück
Mildert solcher Ferne Qualen,
Und ich sammle deine Strahlen
Und ich schärfe meinen Blick;
Hell und heller wird es schon
Um die unverhüllten Glieder,
Und nun zieht sie mich hernieder,
Wie dich einst Endymion.
Johann Wolfgang von Goethe
Đến mặt trăng
của Johann Wolfgang von Goethe
Nguyễn Văn Hoa dịch
Lạc trong thung lũng thần tiên
Tâm hồn thanh thản buồn phiền đều tan
Rừng cây róc rách suối ngàn
Cái nhìn độ lượng muôn vàn yêu thương
Không kẻ thù như chiến trường
Quên mình côi cút nhịn nhường bạn ta
Quên số phận với xót xa
Mê cung bộ ngực, thiết tha đêm nồng
Lời dịch 2
Xum xuê rừng cây và thung lũng
Tĩnh lặng với ánh sáng ngời sương mờ
Cuối cùng giải phóng cũng một lần
Hoàn toàn linh hồn của mình
Trải rộng mênh mang thiên đường của mình
giảm nhẹ đối với cách nhìn của bạn
Như đôi mắt bè bạn khoan dung dịu hiền
Đối với số phận của mình
Mỗi tiếng đồng vọng rung động trái tim mình
Những khi vui vẻ và buồn bã
Biến đổi niềm vui và nỗi đau đớn
Trong sự đơn độc
Những con khe, những con suối đang tuôn chảy yêu kiều
chưa từng khiến tôi vui vẻ
Như thể bừng tỉnh trò bông đùa và nụ hôn
Và sự thật như thế
Mình đã trải qua một lần
Quý giá biết bao
Rằng con người đã với đau đớn
Chưa hề quên lãng nó!
Sự hoan hỉ, dòng sông , thung lũng song hành
Không nghỉ ngơi đến một giây
Sự hân hoan, rì rầm bài hát của mình
Giai điệu ngân nga
Khi bạn trong đêm đông
Nhiệt tâm tột đỉnh
Hoặc quanh tiếng nói mùa xuân
Mầm non phóng lên
Hoan lạc , chúng mình không kết oán thù trước thế giới này
Ôm một người bạn vào ngực mình
Và với sự tận hưởng
Cái. Từ con người chưa hề biết tới
Hoặc không suy tính
Qua mê cung của bộ ngực
trong đêm
Johann Wolfgang von Goethe