Hồi ký Nghĩa trang Đức
Nghĩa trang vào mùa đông Của Karl Gerok,
Mộ nối mộ băng giá,
Nghĩa trang tuyết ngập sâu . Thánh giá và bia đá
Tuyết che kín một mầu .
Cây vân sam trụi lá
Uốn oằn dưới tuyết sâu .
Tuyết như khăn trắng xóa.
Mây trĩu nặng trên đầu
Cảm giác buồn lội bộ
Tuyết ngập chìm hết mộ.
Cả thế giới u minh,
Tôi lạc cõi tâm linh.
Áo ảnh tia sáng vàng
Từ phía tây hắt sang
Một dải màu xanh lơ
Nhợt nhạt qua mây mờ,
Linh thiêng thấy tổ tiên
Tâm trí tôi ưu phiền
"Xuân xanh trên băng giá ,
Trần gian sau tai họa " Friedhof im Winter Von Karl Gerok, Grab an Grab liegt weißbedeckt, Schuhtief unterm Schnee versteckt. Jedes Kreuz und jeden Stein Hüllt ein weißer Teppich ein. Selbst der Fichte dunkler Ast Beugt sich unter Schnees Last. Und ein Himmel, grau und schwer, Hängt sein Bahrtuch drüber her. Durch den Schnee mit trübem Sinn Wandl ich zwischen Gräbern hin. Und die ganze weite Welt, Scheint mir nun ein Totenfeld. Doch ein falber Strahl von Licht Westwärts durchs Gewölke bricht, Und ein Streifchen Himmelblau Dämmert blass durchs Wolkengrau, Und ein selig Ahnen zieht Leise durch mein schwer Gemüt: „Frühlingsgrün auf Eis und Schnee, Himmelstrost nach Erdenweh!“
Nhận xét
Đăng nhận xét