NHÀ THƠ NGUYỄN TRÁC LÀ AI ?
Những cảm xúc bộc trực thời hậu chiến
10:04 | 22/04/2008 TAP CHI SÔNG HƯƠNG
(Qua “Sau tách cà phê” của Nguyễn Trác, Nhà Xuất bản Hội Nhà văn, Hà Nội, 2000.)1- Sau năm năm từ “Chiếc thuyền đêm” (năm 1995), hình như “đến hẹn lại lên”, nhà thơ Nguyễn Trác lại ra mắt bạn đọc tập “Sau tách cà phê”.
Tập thơ này có 27 bài thơ là sự tiếp nối những suy nghĩ không nguôi ngoai của tác giả về thời hậu chiến, mặc dù chiến tranh đã lùi xa hơn một phần tư thế kỷ.
Cách đây năm năm, đọc “Chiếc thuyền đêm”, những bài thơ của Nguyễn Trác vẫn còn ám ảnh tôi, cứ mỗi khi đi bộ trên các đô thị Việt Nam dù Sài Gòn, Đà Nẵng hay Hà Nội, khi ngước nhìn lên những tấm biển quảng cáo chi chít như mặt giặc và những dàn ăng ten ngạo nghễ che khuất bầu trời thì bất giác tôi lại nhớ đến nhà thơ Nguyễn Trác.
Thơ Nguyễn Trác chính là một tấm lòng nói thay bao tấm lòng, sao cứ day dứt nuối tiếc những gì đã mất đi trước lối sống - nhịp sống hối hả thực dụng của kinh tế mở - kinh tế thị trường, nó cứ ngậm nhấm dần những hình ảnh, những kỷ niệm đẹp đẽ một thời của chúng ta.
Chính vì vậy, tôi đồng điệu với suy nghĩ của tác giả thời hậu chiến, thời kinh tế mở, thời kinh tế thị trường. Nhất là một tác giả như nhà thơ Nguyễn Trác đã từng sống qua chiến tranh khốc liệt.
2- Những vần thơ của Nguyễn Trác luôn bị xao động trước gió: Tập thơ này có nhiều câu thơ “đụng” đến gió, với những thang bậc khác nhau của gió đã lay động những cảm xúc của Nguyễn Trác. Đó là những cảm xúc thơ hay.
Hình như chi chít những khối nhà như bê tông - lô cốt, cảm giác thiếu không khí, nên tác giả mơ hồ cảm thấy “Đêm nay ngoài sông gió thổi còn rất mạnh” (Nỗi buồn đô thị);
Hạ Long là cảnh đẹp nổi tiếng thế giới, thế mà “Nhà em lên tầng cao/ Cũng không còn có gió” (Biển bị che khuất rồi).
Nhà thơ không ghìm được cảm xúc đã phải thốt lên: “Anh thèm ngọn gió trời/Giữa điều hoà nhiệt độ” (Giữa Sài Gòn ăn cơm với cá kho tộ) hoặc “Gió câm lặng nơi nóc nhà thủng lỗ/ Thăm thẳm là những ánh sao xa” “Không còn em/Bom đạn cũng tan rồi/ Nhưng một cuộc chiến tranh trong anh còn lại mãi /Trước nóc nhà gió vẫn đơn côi” (Và những bóng cây xưa)
Tác giả đã có nhiều câu thơ khác viết về gió khá đạt:
Hồi ký Thơ phổ nhạc
Hồi ký Thơ phổ nhạc Thư phố nhac Điện thoai bàn, reng reng , mình nghe... Đại loại "Tôi là X! Cần làm băng nhạc riêng! Tôi mong ông tiếp khách cùng tôi"! Tôi hỏi : bao nhiêu người ? X bảo 3 ( ba người ). Tôi đồng ý! Tôi quen X ! Vì đưa thơ của X vào cuốn sách tôi tự làm ở nhà xuất bản văn học Hà nội " Tuyển tập thơ văn xuôi ...".1997 . Tôi mừng cho X. Đúng hẹn 3 người & tôi nói chuyện & ăn uống! Họ nói về các bài hát trong băng sẽ thu in. Trong đó có bài nhạc X phổ thơ của Y. Thơ & nhạc có giá trị độc lập ! Họ nâng bước nổi danh. Đang ăn một lúc ! một lúc ! một lúc!...lại có người đến tìm X. Tìm X đúng giờ ăn! Rồi mời ngồi ,rồi mời uống, rồi mời ăn , rồi ghép bàn, l!ại ghép bàn ... rồi gọi đồ uống, đồ ăn mang ra. Mình thầm nghĩ " họp đồng hương của X" Em gái trắng nõn nã má hồng mời :" Có bia tươi rất ngon ! xin mời quý khách" Có người ok! 30 cốc bia bê ra tràn bọt trắng cùng các cô bé nõn nà má hồng ân cầ...
Nhận xét
Đăng nhận xét