Thú tội
THƠ ĐỨC ĐƯƠNG ĐẠI
Của
Christoph Olpen *
Bài 1
Thú tội
Xin chớ yêu nàng .
Nàng muốn cảm thấy
Không bị ăn cắp,
Không bị bắt giam,
Không bị sở hữu
Mình khao khát muốn chạm vào nàng.
Một khoảnh khắc trong bóng tối
Tim như bị cầm tù .
Nàng cho mình ánh sáng,
Chỉ một chớp mắt.
Cảm xúc nghẹt thở
Đứng tim đột quỵ,
Hai chân bủn rủn ,
hơi thở nàng nóng rát
phả vào tai mình.
Rung lắc và run sợ
trước cảm xúc này
và gần như bị tan vỡ.
Các tế bào râm ran
Sự lan truyền sợ hãi.
Bekenntnis
Liebe sie nicht.
Will sie fühlen,
nicht stehlen,
nicht in Gewahrsam nehmen,
nicht besitzen,
will sie berühren.
Einen Moment in die Dunkelheit
meines Innersten entführen.
Mir Licht geben,
nur einen Moment.
Sehnsucht stillen,
sie steicheln,
ihre Schenkel spüren,
ihren heissen Atem
an meinem Ohr fühlen.
Wie sie beben und erzittern
vor Emotionen Glaube
und fast zersplittern.
Aktive Zellen in
Kommunikationsangst.
Bài 2
Đức tin
Mình từng tin tưởng
nhưng mình chỉ cảm thấy đớn đau.
Mình đã tin tưởng vào tình bạn,
Nhưng không bao giờ tồn tại.
Mình đã tin tưởng vào tình yêu,
Nhưng không bao giờ tồn tại.
Mình đã tin vào Thiên Chúa,
Cho mình và cho bạn,
và mình không bao giờ tin tưởng nữa
và mình đã giật mình.
Mình chưa bao giờ cảm thấy niềm tin
và ngoại cảm thấy nó,
Mình cảm thấy bị xé rách
và không bao giờ biết nữa.
Không có cảm giác và không có trí óc
không có nóng, không lạnh,
chỉ có một bức tường;
cản trở số phận,
mà trước đây kết nối.
Mình nghĩ mình đã đánh mất,
Trong hư vô này
và mình ngẫm nghĩ ,
khi bức tường biến mất,
và mình ngoại cảm
thấy chính đức tin
nằm trong tay của bạn.
Glaube
Ich glaubte zu glauben,
doch ich fühlte nur Schmerz.
Ich glaube an Freundschaft,
die es nie gab.
Ich glaubte an Liebe,
die es nie gab.
Ich glaubte an Gott,
dich und mich,
und ich glaubte nie wieder
und ich erschrak.
Ich fühlte nie Glaube
und spürte es,
ich fühlte mich zerrissen
und wußte nie mehr.
Kein Gefühl und kein Verstand,
keine Wärme, keine Kälte,
nur eine Wand;
versperrend das Schicksal,
das vorher verband.
Ich glaubte, verloren zu sein,
in dieser Leere
und dachte zu ersticken,
als die Mauer verschwand,
und ich es spürte
in deiner Hand.
Bài 3
Cáo phó và lời nguyền
Tên mình là những gì mình viết
lời cầu nguyện của mình
Mình là trọng âm và dấu chấm.
Âm thanh của mình là âm tiết và mọi chữ cái
một Amen.
Câu của mình là cuối cùng và câu của chính mình
vô hạn đúng.
Văn bản của mình có giới hạn và rõ ràng.
Mình là mỗi chữ và một phần hay cả câu chuyện.
Câu chuyện của mình là mọi câu chuyện.
Nhận xét
Đăng nhận xét