Dì ơi!

Bà ngoại sinh 9 người con. Tất cả đều lập nghiệp ở quê, riêng Dì mình thứ 6 thì theo chồng lập nghiệp xa nhà . Hồi mình học đại học lại sơ tán về gần nhà Dì. Hôm đó đi kiếm củi ở rừng , về thì có qua nhà dì . Chú và dì thương mình lắm , mình nhớ khi ấy con út của dì mới biết bò. Hôm ấy chú và mình nói chuyện và uống trà, Cạnh nhà dì bộ đội hành quân qua thường xuyên. Mình xin phép về trường , gánh củi đi ra một đoạn , em gái đầu con dì , đạp xe theo Khóc Bố em mất rồi Mình bàng hoàng Vừa uống trà với chú. Mình quay lại nhà dì Dì và các em khoc thảm thiết. Mình ngồi bên chú Người còn nóng Mấy chú bộ đội thấy gia cảnh vậy , một chú ý tá vào xem xét , lật mí mắt và xem chim. Y ta quân đội nói :" ông chết rồi " Mình khóc theo dì. Nhà đông con , chú chết mới 49 tuổi, Thương quá. Phải đi xa lên thị trấn gọi điện về quê. Mình xin nghỉ học mấy ngày lo đám ma cho chú . Rôi mình chuyển chỗ sơ tán Ra trường Vào Tiền Giang dậy học Rồi du học. Công tác nước ngoài V.v... Buồn là khi Dì...